Trẻ nhỏ nhiễm giun có thể bị thiếu m.áu, suy dinh dưỡng, nhẹ cân hay chậm phát triển, ảnh hưởng tới tinh thần và khả năng học tập hàng ngày.
Nhiễm sán dây có thể khiến trẻ gặp nhiều vấn đề về sức khỏe, tinh thần và khả năng học tập. Ảnh minh họa: Healthjade.
Tẩy giun là cách sử dụng thuốc t.iêu d.iệt ký sinh trùng hoặc giun đường ruột trong cơ thể trẻ để giải quyết tình trạng nhiễm giun. Việc không tẩy giun thường xuyên có thể khiến các bé có nguy cơ cao nhiễm giun truyền qua đất, ảnh hưởng không nhỏ tới sức khỏe và sự phát triển của con.
Các yếu tố gây nhiễm giun ở trẻ
Theo Hindustan Times, một số hành vi mất vệ sinh có thể khiến trẻ dễ bị nhiễm giun bao gồm:
Đi chân trần trên đất có giun
Ăn thức ăn bằng tay bẩn
Uống nước bị ô nhiễm hoặc sữa chưa tiệt trùng
Sử dụng rau chưa rửa để nấu ăn
Tiếp xúc với động vật
Các dấu hiệu của ký sinh trùng đường ruột bao gồm buồn nôn, nôn hoặc tiêu chảy, cũng như mệt mỏi, chán ăn, mất nước, đi tiểu thường xuyên, sụt cân, mẩn đỏ hoặc phát ban ở vùng mông.
Ngoài ra, trẻ có thể bị suy nhược, kiệt sức hoặc đói do có giun. Khó chịu hoặc đau bụng và phân có lẫn vết m.áu cũng là những triệu chứng thường gặp cần được can thiệp kịp thời.
Tại sao tẩy giun cho trẻ lại quan trọng?
Mặc dù tác hại của việc nhiễm giun không rõ ràng ngay lập tức, theo thời gian nó có thể trở thành mối đe dọa nghiêm trọng đến tính mạng. N.hiễm t.rùng dai dẳng có thể có tác động bất lợi đến sự phát triển, dinh dưỡng, khả năng tinh thần và học tập của trẻ.
Nhiễm giun đường ruột gây ảnh hưởng nặng nề đến sức khỏe của trẻ, do loại ký sinh trùng này tiêu thụ chất dinh dưỡng từ cơ thể trẻ dẫn đến tình trạng dinh dưỡng kém.
Hậu quả phổ biến nhất của việc nhiễm giun là thiếu m.áu – tình trạng đặc trưng bởi không đủ tế bào hồng cầu khỏe mạnh do giun ăn mô và m.áu của con người, gây mất sắt và protein.
Nhiễm giun ở t.rẻ e.m thường dẫn đến nhẹ cân và chậm phát triển. Nguyên nhân là giun gây kém hấp thu, cản trở quá trình hấp thu các chất dinh dưỡng thiết yếu ở ruột non.
Một số loại giun có thể làm giảm sự thèm ăn, ảnh hưởng hơn nữa đến sức khỏe thể chất của trẻ và dẫn đến các triệu chứng như tiêu chảy và kiết lỵ.
Cách phòng ngừa nhiễm giun ở t.rẻ e.m
Theo Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh Mỹ (CDC), các gia đình nên có kế hoạch tẩy giun định kỳ cho trẻ và toàn bộ thành viên tối thiểu từ 6 tháng đến 12 tháng một lần để phòng chống nhiễm giun, tái nhiễm và tránh các biến chứng có thể xảy ra.
Ngoài việc tẩy giun định kỳ, cha mẹ cần đảm bảo trẻ và gia đình luôn giữ gìn vệ sinh cẩn thận bằng cách:
Trước khi ăn, trẻ cần rửa tay
Cha mẹ nên đảm bảo rửa sạch tất cả trái cây và rau quả trước khi nấu
Uống nước đã đun sôi
Cắt tỉa và giữ móng tay của trẻ luôn sạch sẽ
T.rẻ e.m nên rửa tay trước và sau khi đi vệ sinh
Tránh những thói quen mất vệ sinh như mút ngón tay, cắn móng tay, gãi mông
Luôn đảm bảo rằng thức ăn của trẻ được đậy kín.
Thường xuyên nổi mày đay có phải do suy giảm chức năng gan?
Theo dân gian, bệnh mày đay (hay còn gọi là mề đay) được cho là xuất phát từ suy giảm chức năng gan, tuy nhiên quan điểm này được chứng minh là chưa chính xác.
Thực tế, tình trạng ngứa nổi mày đay là kết quả của quá trình dị ứng, tức hệ miễn dịch phản ứng quá mức với những yếu tố gây dị ứng.
Nguy cơ t.ử v.ong nếu không được xử trí kịp thời
Theo BS Vũ Thu Trang – Khoa Dị ứng, Trung tâm Da liễu-Dị ứng (Bệnh viện Trung ương Quân đội 108), bệnh mày đay là tình trạng da phát ban với biểu hiện đặc trưng là các nốt sẩn và ngứa, triệu chứng bệnh dễ nhận biết, thương tổn là một quầng đỏ hơi phù nề, gồ lên mặt da như vết muỗi đốt (sẩn phù).
Mỗi nốt sẩn phù tồn tại khoảng 2-4 giờ và tự biến mất không cần điều trị (kéo dài không quá 24 giờ), nhưng sau đó các nốt sần khác xuất hiện và tiếp tục gây ngứa.
Ảnh minh họa.
Tình trạng mày đay ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống người bệnh như gây mất tập trung, gây khó chịu trong làm việc, sinh hoạt, gây mất ngủ, khiến người bệnh lo lắng và ảnh hướng tâm lý.
Bệnh mày đay đôi khi có đi kèm với triệu chứng phù quanh hốc mắt, môi, lưỡi, hầu họng… còn gọi là phù mạch, có thể gây những tình trạng khó thở cấp tính thậm chí t.ử v.ong nếu không được xử trí kịp thời.
Dựa theo thời gian xuất hiện của tổn thương, mày đay phân chia 2 dạng: Mày đay cấp là tình trạng tổn thương da đặc trưng kéo dài trong vòng từ vài giờ tới dưới 6 tuần; mày đay mãn tính kéo dài trên 6 tuần và tái phát thường xuyên trong nhiều tháng hoặc nhiều năm.
BS Vũ Thu Trang cho biết thêm, theo dân gian, bệnh mày đay được cho là xuất phát từ suy giảm chức năng gan (hay nóng gan), tuy nhiên quan điểm này được chứng minh là chưa chính xác. Thực tế, tình trạng ngứa nổi mày đay là kết quả của quá trình dị ứng, tức hệ miễn dịch phản ứng quá mức với những yếu tố gây dị ứng.
Các yếu tố được xem là căn nguyên gây dị ứng khi xâm nhập vào cơ thể sẽ kích thích hệ miễn dịch, khiến cơ thể giải phóng nhiều hoạt chất trung gian hóa học, trong đó nhiều nhất là Histamin.
Hoạt chất Histamin làm giãn mạch m.áu nhỏ dưới da, thoát mạch tăng tính thấm thành mạch gây ra sẩn phù, kích thích các tận cùng thần kinh cảm giác gây ngứa, co thắt cơ trơn gây khó thở, đau bụng. Ngoài ra còn kích hoạt nhiều hoạt chất trung gian khác gây viêm (nóng, sốt).
Tuyệt đối không tự ý sử dụng thuốc
Căn nguyên bệnh mày đay rất phức tạp, trên cùng một người bệnh có thể có một hoặc nhiều nguyên nhân gây ra cùng lúc.
Tùy thể mày đay cấp tính hay mạn tính mà căn nguyên có thể khác nhau, một số nguyên nhân gây bệnh thường gặp như: Dị ứng thức ăn; do mẫn cảm với một số thành phần của thuốc; do tiếp xúc với dị nguyên như phấn hoa, bụi các loại, khói thuốc,…; do tăng thân nhiệt thường sau vận động, stress, ăn đồ cay nóng,…
Bên cạnh đó, một số nguyên nhân khác có thể kể đến như:
Do n.hiễm t.rùng, bệnh viêm mạn tính: Một số nghiên cứu cho thấy mối liên quan giữa bệnh n.hiễm t.rùng (nhiễm Helicobacter pylori, viêm gan A, viêm gan C, nhiễm khuẩn vùng mũi họng, ký sinh trùng đường ruột), bệnh viêm mạn tính (viêm dạ dày, viêm thực quản trào ngược, hoặc viêm ống mật, túi mật) với mày đay mạn tính. Tuy nhiên, bằng chứng về mối liên quan này còn ít và cơ chế khởi phát bệnh chưa rõ ràng.
Do các bệnh lý tự miễn: Mày đay liên quan tới bệnh tự miễn của mô liên kết bệnh như lupus ban đỏ hệ thống hoặc hội chứng Sjgren… nhưng chúng thường thể hiện dưới dạng viêm mạch mày đay, các thương tổn mày đay tồn tại trên 12 giờ tới 24 giờ, chậm thay đổi kích thước và hình thái, để lại dát tăng sắc tố do lắng đọng hemosiderin.
Ngoài ra, theo bác sĩ, có đến 50% số trường hợp nổi mề đay không thể tìm ra nguyên nhân đặc biệt với mày đay mạn tính và loại này được xếp vào dạng mày đay mạn tự phát hay mày đay mạn vô căn.
“Như vậy, nguyên nhân gây tình trạng nổi mày đay không phải do gan hay do nhiễm ký sinh trùng đơn thuần mà có rất nhiều nguyên nhân khác. Người bệnh bị bệnh mày đay cần được bác sĩ chuyên ngành thăm khám và tiến hành làm các xét nghiệm cần thiết để đ.ánh giá, phân loại và tìm ra căn nguyên”, bác sĩ cho hay.
Do đó, chuyên gia nhấn mạnh, người bệnh tuyệt đối không nên tự sử dụng các thuốc được coi như hỗ trợ bảo vệ gan hay tăng cường miễn dịch, cần tuân thủ điều trị theo đơn bác sĩ chỉ định.